Run rẩy...
Dương Chí cánh tay nâng lên đẩy bàn tay của Ma Chấn và bàn tay bị vỡ vụn của Chiến binh bất tử ra khỏi vai mình. Giọng nói đằng sau chiếc mũ giáp khẽ rên nhè nhẹ.
Ma Chấn vừa rồi sử dụng lực vô cùng lớn.
Không những bóp nát bàn tay Chiến binh bất tử, còn khiến bộ giáp trên vai Dương Chí bị méo xuống.
" Thực lực của ngươi ngày càng yếu." Ma Chấn nói.
" Là do ngươi tăng quá nhanh thôi." Dương Chí cười lạnh.
Ma Chấn lạnh nhạt quét nhìn đám người bên trong căn phòng, hờ hững nói với Dương Chí:
" Ngươi giao lưu với đám người này, tiến bộ của sẽ chỉ ngày càng chậm."
" Ta cần ngươi quản?"
Dương Chí bất giác quát lên.
Cả căn phòng bỗng trở nên im lặng, chỉ còn tiếng thở nặng nề từ Chiến binh bất tử.
" Ma Chấn, không phải kẻ nào cũng có tiến bộ tu luyện nhanh chóng như ngươi. Chuyện của ta, ngươi tốt nhất đừng có xen vào... Dù cho ngươi có từng là huynh đệ của ra."
Ma Chấn trầm mặc nhìn Dương Chí một thời gian, sau đó trên tay xuất hiện một dây xích to lớn.
Hắn buộc dây xích trói chặt hai tay Chiến binh bất tử lại, đầu bên kia nối với chuôi rìu của hắn. Kéo lên Chiến binh bất tử rời đi.
Leng keng...
Xèo...
Huyết khí trên người Chiến binh bất tử vẫn chậm rãi bốc lên hồi phục vết thương trên người nó.
Khác với vẻ mặt hung dữ ban nãy, gương mặt Chiến binh bất tử hiện tại lại vô cùng ngây ngốc, không có biểu cảm bị dây xích kéo bước đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-ha-la-he-thong/380716/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.