Từ ngày đó, sau khi giao mọi chuyện còn lại cho Hoàng Phủ Hầu gia tự mình đi giải quyết xong, cuộc sống của Mộ Tĩnh Vân lại tiếp tục lười nhác tùy ý. Cũng không biết mọi chuyện đã giải quyết chưa, chỉ là nghe nói Thiên Độc phu nhân nổi giận đùng đùng đi tìm người tính sổ, kết quả không biết như thế nào đã bị thu phục, chỉ qua một lát đã trò chuyện thật vui với phụ tử Hoàng Phủ, cùng ngày đã cùng nhau cáo từ xuống núi…
Mộ Tĩnh Vân mặc kệ chuyện này. Nghe qua chuyện này một chút, lại tiếp tục nghỉ ngơi điều dưỡng ba ngày. Quả nhiên, giống như lời nói trước đó, không muốn ở lại nữa. Cũng may Hách Liên Dực Mẫn đã sớm bẩm báo. Hơn nữa, quả thật là bọn họ đã ở lại lâu rồi, thời gian có thể nói là dài hơn trước đây nhiều rồi. Cho nên lúc này tuy là Mộ Tĩnh Vân kiên trì phải đi, nhưng mà trong lòng hai người lão gia tử và lão phu nhân đều thật sự vui mừng, thỏa mãn.
Mộ Tĩnh Vân đã quyết định đi, ở lại thêm một chút cũng cảm thấy miễn cưỡng. Nhưng hai vị lão giả đi ra ngoài đưa tiễn, lại là quan tâm dặn dò khiến y cảm thấy phiền phức. Thật vất vả cáo biệt xuống núi, cuối cùng mới thở phào thở ra một hơi, cảm thấy được quanh thân cuối cùng cũng thoải mái lên…
Ba người bọn họ tuy rằng lên núi đã lâu, nhưng lúc này xuống dưới, phát hiện ngựa vẫn cường tráng béo tốt, tinh thần phấn chấn như trước. Trong ngoài xe ngựa cũng đã được lau dọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-my-nhan-hoai/1611981/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.