Tần Sương thất thần một lúc, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Thời gian gấp rút, cô không có thời gian để buồn bã, phải nhanh chóng ôn tập lại kiến thức.
Thực ra, kiếp trước thành tích của cô rất tốt, nhưng trong mắt cha mẹ, bọn họ vĩnh viễn chỉ coi trọng Tần Uyển, người có học lực trung bình.
Càng nghĩ đến những điều này, ý chí chiến đấu của Tần Sương càng dâng cao.
Liên tiếp mấy ngày, cô gần như ngoài ăn và ngủ ra thì đều vùi đầu vào sách vở.
Ninh Thần Sanh hiếm khi về nhà, lại càng không có ai đến làm phiền cô.
Thế nhưng học một mình vẫn không đủ, những ngày qua Tần Sương tích lũy rất nhiều câu hỏi nhưng không có ai giúp cô giải đáp.
Mà lúc này đã gần đến kỳ thi đại học, muốn xin vào học bổ túc cũng không trường nào nhận.
Trong tình thế cấp bách, cô chỉ có thể đứng chờ ở cổng trường vào giờ tan học, thử hỏi từng giáo viên xem có ai đồng ý giúp mình giải bài.
Chỉ cần có người chịu trả lời, cô liền lấy sổ tay ghi lại những bài khó và tranh thủ hỏi ngay.
Tần Sương không biết rằng, một thầy giáo trung niên ngoài bốn mươi đã âm thầm quan sát cô suốt một thời gian.
Một ngày sau giờ tan học, khi cô đang chờ như thường lệ, người thầy này chủ động lên tiếng: "Vị đồng chí này, tôi thấy cô ngày nào cũng đến đây hỏi bài. Nếu thực sự muốn học, tôi có thể hướng dẫn cô."
Tần Sương như nhận được niềm vui bất ngờ giáng xuống, vội vàng gật đầu:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-sinh-viet-lai-cuoc-doi/2700834/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.