Nói xong, cô bước nhanh qua hai người họ, trong lòng tràn đầy ý chí chiến đấu.
Chờ đến khi thực hiện được ước mơ, cô sẽ cắt đứt mọi ràng buộc với nơi này!
Tần Sương đến điểm thi từ sớm một mình, còn Ninh Thần Sanh cùng Tần Uyển thì đến muộn hơn.
"Chị, nếu chị thi không đỗ thì cũng đừng buồn nhé. Chờ em đỗ đại học, em vẫn có thể giúp đỡ chị mà."
Tần Uyển cười nói với cô, như thể đã sớm biết kết quả.
Những lời này, Tần Sương đã nghe đến phát chán.
Dạo gần đây, khi biết cô chuyên tâm ôn thi, cha mẹ Tần cũng không tiếc lời mỉa mai cô.
Nhưng cô chẳng bận tâm, vì cô tin rằng kết quả sẽ là câu trả lời rõ ràng nhất.
Khi tiếng chuông vang lên, cô lập tức tập trung toàn bộ tinh thần, bước vào phòng thi.
Kiếp này, cô sẽ dồn hết tâm huyết của hai đời vào từng nét bút để viết nên tương lai của chính mình!
—
Kỳ thi kết thúc, lúc bước ra khỏi phòng thi, bước chân của Tần Sương nhẹ bẫng, trong lòng đầy tự tin.
Còn sắc mặt của Tần Uyển thì tái nhợt đến cực điểm.
Trong bài thi cuối cùng, vì quá căng thẳng nên đầu óc cô ta trống rỗng, đến nửa trang giấy cũng chưa kịp điền xong!
Nhìn dáng vẻ rạng rỡ của Tần Sương, đôi mắt cô ta lóe lên tia ghen ghét và hằn học.
—
Về đến nhà, Ninh Thần Sanh đã chờ sẵn trong phòng.
Nhìn sắc mặt rạng rỡ của cô, ánh mắt anh ta khẽ lóe lên: "Em… thi thế nào?"
Cô hơi ngạc nhiên khi thấy anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-sinh-viet-lai-cuoc-doi/2700837/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.