- Em nhớ mẹ sao? - giọng Kai trùng xuống.
Nó vẫn giữ chặt cổ anh, gật đầu.
- Tìm mẹ .... về ... cho em ... Kai.. - Tiếng nấc nó ngày càng rõ rệt.
- Anh không tìm được mẹ ... nhưng sẽ ... giết chết ... kẻ đã hại mẹ... 10 năm rồi.
Chúng ta đủ lớn rồi .... - Mắt Kai ánh lên từng tia thâm độc.
- Dù mẹ có làm cách nào cũng chẳng thể ngăn nổi đâu.
3 tuần trước
- Hai đứa con về Việt Nam làm gì? Việc ở công ty bù óc lên mà đòi về Việt Nam sao? - Ông nhẹ giọng nói nhưng vẫn có ý phản đối.
- Các con vẫn chưa từ bỏ việc báo thù đó sao? Ta nói hai đứa thôi đi mà. Đó là em gái của mẹ đó. Là dì của các con. - Mẹ sang trọng vừa đi vừa nâng lại mái tóc của mình khuyên giải.
- Quyền lực của chú, dì các con cũng biết mà. Hai đứa dừng lại được không hả?
- Không - nó vắt chân hờ hững nói.
- Jasmin - mẹ khẽ gắt.
- 10 năm trước, mẹ đã nói 10 năm sau con muốn làm gì thì làm. Bây giờ con đủ 10 năm rồi. Mẹ định nuốt lời sao? - Kai nhâm nhi ly trà nói
- Mẹ... nhưng việc này thì....
- Thôi đi mẹ à. Mẹ hãy quan tâm đến công việc mà quên gia đình như 10 năm trước đi. Chính mẹ cũng không đủ tư cách để so sánh với mẹ Ella.
- Nếu ta không lao đầu vào công việc thì bây giờ hai đứa sung sướng như thế này sao? - Mẹ chau mày phân bua.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-cong-chua-kieu-ngao-va-tu-hoang-tu-dao-hoa/623433/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.