Trần Tiểu Thiên nổi giận đùng đùng bước đến, ngồi ngay trước mặt Hàn Thước, không nghĩ ngợi gì liền nói:- Xin hỏi Hàn thiếu quân có từng nghe qua câu "nhân vô tín bất lập, nghiệp vô tín bất hưng, quốc vô tín tắc suy".
Chúng ta làm người có phải nên nói chuyện tín nghĩa, rõ ràng huynh nhận lời mời, làm sao có thể hãm hại kẻ khác.Nói xong nàng liền giơ tay chỉ vào chính mình.
Hàn Thước hố nàng, thiếu chút nữa khiến nàng thê thảm.
Nếu nàng không lật ngược thế cuộc tất sẽ ghi ngược ba chữ Trần Tiểu Thiên này.Vẻ mặt của Hàn Thước tràn đầy vui vẻ, ngón tay thon dài trắng nõn, thờ ơ miết trên mặt bàn, hỏi:- Chuyện công chúa nói đến là chuyện sông hộ thành à?Trần Tiểu Thiên cười lạnh đáp:- Hoặc là huynh đừng đi, đi rồi còn cố ý lượn lờ dẫn dụ ta lên thuyền, suýt nữa bị úp sọt, thật quá đáng lắm rồi đấy.Hàn Thước hừ nhẹ một tiếng, trào phúng nói:- Trái lại công chúa thật thẳng thắn thành thật.
Như vậy thì xin hỏi, đêm nay Hàn mỗ thiếu chút nữa bị người mưu hại, chuyện này có phải do công chúa gây ra hay không?Nghe thấy câu hỏi của Hàn Thước, Trần Tiểu Thiên tức đến bật dậy:- Ta tính kế huynh hả? Huynh có biết ta lo lắng cho huynh bao nhiêu hay không.
Ta nghe người ta nói đêm nay Nhị tỷ muốn bắt mật thám thành Huyền Hổ, vì vậy ta mới đến định giải vây cho huynh, ai biết bị huynh chơi ngược lại.Hàn Thước nghe vậy vẫn chỉ cười nhạt, tiếp lời:- Sao công chúa có thể khẳng định nhị quận chúa muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-cong-chua-trong-loi-don/2484662/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.