Edit: reallllchicken
Beta: Uyên
Không trí bỗng trầm lặng sau khi câu nói được thốt ra, Chu Trạch Đình khẽ bật cười nói:
"Nghĩ gì vậy?"
Giọng điệu ẩn chứa trêu chọc.
Gò má Lạc Thời nóng lên, xấu hổ không thôi, bàn tay để trước ngực anh đẩy đẩy, đầu cọ cọ.
Sự cọ xát của phụ nữ với đàn ông thực sự là điều vừa hưởng thụ vừa tra tấn.
Hô hấp anh nặng nề hơn, nhẹ buông lỏng bàn tay cầm eo cô, bước chân lùi về sau một bước, thấy Bùi Đông ở trong xe phất tay với mình.
Sắp xếp lại cảm xúc, anh nói: "Chút nữa tôi sẽ đi công tác, tối nay có thể sẽ không về nhà, nếu em ở một mình thấy sợ thì nói dì Trần làm bạn với em."
Cô ngạc nhiên, "Phải đi công tác?"
Không ở nhà?
"Ừ, trước cuộc thi sẽ trở về." Anh nói.
"Vậy được rồi."
Chu Trạch Đình thấy cảm xúc cô vẫn tụt xuống, đưa tay xoa xoa đầu cô, sợi tóc quấn quanh ngón tay anh, anh thấp giọng nói: "Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai gặp."
Tiếp đó, Chu Trạch Đình cúi đầu lại gần, áp trán vào trán cô, mắt đối nhau, phản chiếu bóng dáng từng người, anh nói, "Ngoan nào, nghe lời tôi."
Hiếm thấy anh nói nhiều như vậy, không hiểu sao tâm trạng cô nhanh chóng tốt lên, cô gật đầu, nhẹ giọng nói: "Em nghe anh."
Hai phút sau, Lạc Thời đưa mắt nhìn Chu Trạch Đình lên xe rời đi, đứng tại chỗ một lúc, rồi mới vào biệt thự.
Buổi tối dì Trần hỏi cô: "Cô Lạc muốn ăn gì?"
Lạc Thời trả lời không cần, bởi vì Lạc Thịnh hẹn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-dau-hao/1096039/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.