Edit: realllllchicken
Lạc Thời: "?? Anh Trạch Đình --"
Cô hơi mờ mị, không rõ ý tứ trong câu nói này của anh, nhưng mơ hồ dự cảm được những gì anh sắp nói.
Quả nhiên ngay sau đó, Chu Trạch Đình có chút bất đắc dĩ nói: "Lạc Thời, tôi và em không hợp."
Hô hấp cô ngừng lại, vội giương mắt nhìn anh, khi nhìn thấy sự lạnh đãm trong hai mắt anh, đầu óc cô phát ngốc.
Cô há miệng thở dốc, âm thanh khàn khàn mà không biết, "Anh Trạch Đình, em chỉ nhỏ hơn anh sáu tuổi..... Hơn nữa em thật sự --"
Nói xong, giọng Lạc Thời dần dần yếu đi, cô không phải là người lâm trận lui bước, nhưng nghe Chu Trạch Đình nói như vậy, như nắm chặt lòng cô rất khó chịu, anh nói không hợp, thì ra anh đã sớm nhìn thấu, những tâm tư cô dành cho anh mà không thể nói, những ý nghĩ cô đã phải che giấu rất lâu.
Chu Trạch Đình thấp mắt nhìn cô, môi mỏng vô cùng bình tĩnh nói ra, "Lạc Thời, vấn đề chênh lệch tuổi tác mang đến không phải là điều mà em có thể giải quyết bằng sự nhiệt tình, hiểu không?"
Hiện tại suy nghĩ của cô gái nhỏ rất đơn giản, cảm thấy tình yêu là chuyện của hai người, cho dù không hợp, thì vẫn có thể cọ xát lẫn nhau mà sinh ra cảm tình, thỏa hiệp lẫn nhau. Nhưng tình yêu như vậy, đối với anh mà nói quả thật không phải lý tưởng.
Đối với anh, người có tuổi tương đương, tính cách tương tự thì phù hợp với anh hơn.
Lạc Thời cúi đầu, thấp giọng nói, "Em không biết.....
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-dau-hao/1096074/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.