Cuốn 2: Nhị thế hạ hiên vũ
Chương 5(42):
Editor: Miklinh
Nắng đã vào mùa chính thịnh, rất thích hợp để du hồ, chèo thuyền. Mặt hồ trong xanh, khí trời thoáng mát, gió nhẹ phả.
Đinh Lâu Yên đang cùng vài khuê tú thân thiết nói chuyện phiếm. Thuyền rộng rãi hoa mĩ, trong thuyền là những mĩ nhân quần áo lụa là, hoặc ngồi hoặc nằm, người người đều đẹp như tranh vẽ. Hai bên thuyền có treo những dải lụa mỏng, bởi gió thổi mà phấp phới linh động.
Xa xa, có tiếng sáo trúc từ thủy lâu truyền đến, xuyên qua tầng lụa mỏng vọng lại. Tiếng sáo tao nhã lịch sự khiến mọi người không khỏi lâng lâng.
Yên Chi cảm thán, thiên kim nhà giàu đúng là biết hưởng thụ. Ngày nào cũng sống thật thích ý, cái gì cũng chọn tốt nhất, to nhất.
Ở cách thủy lâu không xa là một du thuyền khác, phàm là nam nhân đều nhìn sang bên này, dù không thấy gì nhưng cũng muốn nhìn.
Yên Chi đứng cùng với các nha hoàn, đứng ở một bên nghe các tiểu thư nói chuyện phiếm. Nàng nhìn tình hình xung quanh mà không khỏi bật cười. Vị thượng thư thiên kim này đúng là túy ông chi ý bất tại tửu, không biết vị công tử nào đã lọt vào mắt xanh của nàng? ( là một câu thành ngữ, dịch thô là túy ông say không phải bởi rượi, hàm nghĩa là thượng thư tiểu thư bày hội du thuyền này vì muốn xem ai đó thôi nhưng viện cớ để che lấp, nhưng mọi người đều hiểu rõ cả)
Tổ chức buổi du hồ này cũng tốn không ít sức lực. Thế mới biết nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-khi-cong-tu/216823/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.