Hơn hai mươi năm trước, Lão Ba vốn tên là Trần Kiến Anh, người xứ Bắc, ven sông Ngũ Huyện Khê (nay thuộc tỉnh Bắc Ninh) xuất thân khá giả, không những nhiều ruộng đất lại có nghề làm gốm gia chuyền, đặc biệt gốm nhà này nét sắc thái riêng biệt, men da lươn, dáng của gốm mộc mạc,thô phác nhưng khỏe khoắn, chứa đựng vẻ đẹp nguyên sơ của đất với lửa, và rất đậm nét của điêu khắc tạo hình nên rất đắt khách. Kiến Anh tính tình vui vẻ, ưa náo nhiệt, hiếu thắng, tuy vậy, gã luôn hào hiệp và rộng lượng, lại là người “thấy chuyện bất bình chẳng tha”, chính vì vậy, gã kết giao với rất nhiều bằng hữu và bạn bè giang hồ, đặc biệt là các anh em Huynh Đệ hội. Lâu dần, gã gia nhập Huynh Đệ hội, tuy không phải là nông dân hay người khốn khó nhưng lão được anh em rất quý mến và tôn trọng bởi sự phóng khoáng, hào hiệp của mình.
Kiến Anh có một người vợ xinh đẹp, nết na, tháo vát tên là Thị Kim. Mọi công việc trong nhà, thị luôn vun vén chu toàn, lại chăm lo cho chồng ân cần, Kiến Anh yêu thương vợ vô cùng. Đặc biệt, Kiến Anh rất ham mê võ nghệ, việc gia đình, đồng áng, làm lụng đã có vợ quán xuyến, người làm trông coi, gã gần như chỉ giành thời gian luyện võ, luận đàm võ nghệ. Thấy gã xứng bậc hào kiệt, Lão Hai lúc bấy giờ của Huynh Đệ hội nhận gã làm đệ tử, dốc tâm chuyền thụ võ nghệ của mình cho gã. Không phụ lòng thày, Kiến Anh tiến bộ rất nhanh, chỉ trong vòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-ma/857662/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.