Ngồi tựa vào nhau nhưng vẫn còn hơi lạnh, bộ phim đã đi tới hồi kết, Kiều Uyển Lâm cũng phải chuẩn bị đi dọn dẹp, nên cậu đi xuống khỏi cốp sau.
Quần dài của Lương Thừa vì tư thế ngồi nên nhăn nhúm một đoạn, mắt cá chân lạnh cóng đến nỗi mất đi tri giác, nhảy xuống đất ngay thì sợ sẽ khuỵu xuống. Anh giữ nguyên tư thế, nói: “Đi đi, anh đợi em.”
Kiều Uyển Lâm nhìn anh, bỗng nhiên chà xát hai tay, cúi xuống nắm lấy cổ chân anh.
Lương Thừa không ngờ tới, liền đẩy vai Kiều Uyển Lâm nói: “Không cần đâu.”
“Em thấy cần.” Mặt Kiều Uyển Lâm vẫn rất cố chấp, lại chà xát ba lần nữa rồi ủ lên, “Anh không phải Siêu Nhân về mặt vật lý mà, thấy lạnh thấy mệt cũng không cần phải nhịn.”
Lương Thừa hơi ngẩn ra, hơi ấm xuyên thấu qua đôi bít tất truyền tới da anh, dần dần lấy lại được cảm giác.
Bộ phim kết thúc, Kiều Uyển Lâm đeo thẻ công tác lên đến phía trước quảng trường. Lương Thừa thu dọn cốp sau, bên gối tựa có một cái điện thoại, chắc là rơi từ túi Kiều Uyển Lâm ra.
Anh mới nhặt lên thì điện thoại reo, màn hình hiển thị một chuỗi số điện thoại cố định bản địa.
Mọi người đang di chuyển ra khỏi quảng trường, Lương Thừa đi ngược dòng người không nhìn thấy Kiều Uyển Lâm đâu nên bèn bắt máy trước: “Alo?”
Trong điện thoại là một giọng nữ trưởng thành, nói: “Là Kiều Uyển Lâm phải không?”
“Phải, nhưng em ấy đi ra ngoài rồi.” Lương Thừa trả lời, “Tôi là anh trai em ấy.”
Bên trong không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-nhan/1232809/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.