“Tam thúc, nam tử hán đại trượng phu, làm gì nóng vội nhất thời? Núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đun a!”
“Tiểu tử này, ngươi chính là muốn buông tha bọn họ đi! Chỉ biết con là lòng dạ đàn bà!”
“Tam đệ, quên đi.
” Lan Bác Thiên lúc này đuổi theo cũng hiểu được chuyện tình, liếc mắt nhìn Tam đệ nằm bẹp dưới đất, tận tình khuyên bảo: “Đệ không để ý tánh mạng của mình, chẳng lẽ cũng không để ý tánh mạng của Khâm Nhi? Đệ chỉ có thể hắn là con trai đó a!”
Lan Đào Hải nghe vậy chấn động, oán hận nhìn về phía Ngự Thiên Dung: “Ngươi cũng hạ độc này lên Khâm Nhi?”
Ngự Thiên Dung buồn cười nhìn hắn, khinh phiêu phiêu nói: “Không giống, độc của hắn càng độc! Ai bảo hắn chưa chào hỏi đã muốn ám sát ta! Ngươi thôi, nể tình ngươi là ra tay ngay trước mặt ra, ta dùng loại độc nhẹ hơn một chút.
”
“Ngươi!” Lan Đào Hải nếu giờ phút này có thể đứng lên, tuyệt đối không hoài nghi mình sẽ tiến lên đánh chết nữ nhân đáng giận này!
Lan Tĩnh liếc nhìn Ngự Thiên Dung một cái, rõ ràng là giống nhau, sao nàng lại nói khích Nhị thúc như vậy! Ai… Xem ra cũng là người không dễ chọc nha!
Bỗng nhiên, Lan Bác Thiên nói với Bùi Nhược Thần: “Tiểu tử, khuyên ngươi tiết kiệm khí lực đi, chớ nói ngươi hiện tại nguyên khí đại thương, cho dù ngươi không bị thương, ngươi nếu sử xuất Khấp Huyết Ma địch tuyệt chiêu cũng sẽ rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương!”
Ngự Thiên Dung nhìn Bùi Nhược Thần, sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-phu-buc-toi-cua-phu-nhan-thinh-thu/1290908/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.