CHƯƠNG 23
Tam quan bất chính
Tam quan bất chính
Tác giả: Lâm Tô
Dịch: QT
Biên tập: Linh
Một ngày đầu tháng tư, sáu giờ sáng, Đàm Ngạn đang chuẩn bị đi làm thì phát hiện Phó Lỗi một mình ngồi ở ban công hút thuốc.
“Em có biết rét tháng ba là gì không? Sáng sớm đã ngồi ngoài muốn cảm lạnh à.”
“Không phải anh ghét em đầy mùi thuốc lá sao?”
“Người thích thù vặt.”
“Có phải vài ngày nữa anh về nhà tảo mộ không?”
“Ừ, anh là hiếu tử.”
“’Bất hiếu có tam, vô hậu lớn nhất’ hiếu tử họ Đàm ạ?”
“Xem như vậy đi.”
“Đàm Ngạn, em cũng muốn đi, em muốn gặp người nhà anh.”
Chỉ một câu nói đã làm cho CEO Đàm công việc ngập đầu, hoàn toàn xuất thần vào giờ nghỉ trưa ngắn ngủi.
Cho dù cha mẹ đã tỏ vẻ không ngại, nhưng Đàm Ngạn chưa bao giờ mang người con trai nào về nhà. Sống một mình ở nước ngoài nhiều năm, đôi khi thỉnh thoảng đi ra ngoài tầm hoan tác nhạc, từng quen biết vài đối tượng nhưng đều không thể duy trì quan hệ lâu dài. Bề ngoài, tính cách, thu nhập, đã gặp qua không ít người có đủ các điều kiện xứng đôi, nhưng Đàm Ngạn thấy nếu quá để ý những điều này, vậy quá trình làm quen chẳng khác nào một cuộc mua bán kén cá chọn canh ngoài chợ; nhưng nếu mặc kệ tất cả chỉ để tâm đến cảm giác, vậy sẽ rất dễ dàng nảy sinh mâu thuẫn trong lúc quen nhau, cùng người khác sống chung lâu dài dưới một mái hiên, đối với một người lấy mình là trung tâm như anh, thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-quan-bat-chinh/1085432/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.