Trần Dao cực kỳ ghét loại người thích dạy bảo người khác, nghe thấy Tòng Thanh Vũ gọi mình là đứa trẻ ngây thơ , sau đó có chút sợ hãi, buồn bực cuồn cuộn dâng lên. Chỉ là nó luôn cảm thấy Tòng Thanh Vũ này, tuy rằng bề ngoài trông rất nhã nhặn, nhưng mà luôn cảm thấy trên người cô ta mang hơi thở nguy hiểm, không thể trêu chọc. Đến cuối cùng, Trần nhị tiểu thư cũng chỉ không cam lòng thưởng cho bác sĩ Tòng một cái liếc mắt.
Mà Trần Ngữ vốn là cùng mấy người bạn thân của mình ra ngoài vui vẻ, bây giờ bị em gái mình cùng với vị bác sĩ trước mặt lầm ầm ĩ, trong lòng hoàn toàn không còn chút hào hứng nào. Tiếng huyên náo ở bốn phía khiến đầu rất đau, cô nghĩ mau xách tên phiền toái Trần Dao này đi. Cô nói: "Bác sĩ Tòng đúng không? Tôi cảm thấy cô nói rất đúng, nếu như cô đã cứu mạng Dao Dao, mà trên đời, mà quả thực trên đời này có rất nhiều chuyện không thể dùng tiền giải quyết được, đã vậy, tôi bán cho cô mặt mũi này. Nhưng, muốn tôi bỏ mấy người bạn này để đi thỏa mãn yêu cầu của cô, mặc kệ thế nào, tôi đều cảm thấy..."
Tòng Thanh Vũ là người thông minh, dù cho Trần Ngữ không có nói hết, cô cũng biết: "Là muốn đánh cược một phen hay sao đây?"
"Để mọi người làm chứng." Trần Ngữ vỗ tay một cái, hét lớn gọi người xung quanh tới đây, "Bác sĩ Tòng, cô uống hết chai Vodka này, tôi đáp ứng cô." Trần Ngữ không có ý tốt cười. Cô thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-sau-tua-bien/249652/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.