Cảnh quay cuối cùng của Phó Đình Xuyên được bố trí ở Trường An.
Vài đứa bé ở đầu đường vỗ tay la hét, non nớt mà vui vẻ.
Trên lâu vũ, nàng tựa lưng nhìn ra phía chân trời xa xa.
Trăng giữa trời đêm sáng tỏ, mặt đất còn lớp tuyết chưa tan.
Một năm đã qua, mùa xuân mới lại bắt đầu.
Trong thành Trường An dấy lên khói lửa, người này đến người khác, bầu trời sáng như ban sáng
Đây là năm mới cuối cùng của Thái Bình công chúa, sang năm, năm 713 sau công nguyên, nàng bị gán tội âm mưu phản nghịch, chính cháu của mình, Huyền Tông Lý Long Cơ, ban chết.
Cả đời của nàng, giống như bông pháo hoa, xán lạn lướt qua trong giây lát.
Thái Bình bỗng nhiên nhớ tới Tiết Thiệu, nam nhân nàng yêu ngày trẻ, hắn đã chết từ lâu.
Lúc hắn còn sống, cô là một cô gái tươi trẻ, cười vui bên chiếc bàn đu dây.
Hai mắt đẫm lệ mơ hồ, Thái Bình thấy phu quân của nàng, Tiết phò mã.
Hắn không già đi chút nào, trường bào bay bay, vẫn như ngày trước.
Tiết Thiệu đứng ở hành lang dài bên kia, quanh người là một vòng sáng nhạt, tựa tiên nhân.
Hắn nhìn nàng, trong ánh mắt sầu tư thân thiết, tình ý lâu dài.
Nàng muốn chạy sang hướng đó, nhưng lại lùi bước.
Hôm nay Thái Bình đã không phải là Thái Bình ngày hôm qua nữa, nàng bây giờ, là một phụ nữ phong lưu nhất thời trong mắt thế nhân.
Nàng, không xứng được chạm vào hắn nữa.
......
Hai người đứng đối diện nhau, không có lời kịch, không động tác, cứ diễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-so/511826/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.