Ảo ảnh Đại Địa Bạo Long Vương biến mất, trong lòng Lý Lân nhẹ nhàng thở ra, mục đích tiến vào Hắc Thủy Lâm đã thực hiện được một nửa, bước tiếp theo chính là làm sao thu phục Đại Địa Bạo Long Vương, làm cho hắn theo mình rời đi Hắc Thủy Lâm làm hộ vệ.
- Nhân loại, ngươi rốt cuộc làm gì Long Vương đại nhân?
Nằm sấp trên vách đá dưỡng thương, Mãng Hùng Vương sau một lúc trầm mặc rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi.
- Đây là bí mật, ngươi vẫn là không nên tìm tòi thì tốt hơn.
Lý Lân cười tủm tỉm đứng lên, nhiều hứng thú, tiêu sái đi đến bên người Mãng Hùng Vương, vây quanh hắn, đi vài vòng.
- Vẫn luôn cảm giác là lạ!
Lý Lân đi hai vông, đột nhiên nâng má lâm vào bộ dạng trầm tư.
Mãng Hùng Vương thân thể cứng đờ, có chút mất tự nhiên nói:
- Nhưng có cái gì kỳ quái?
Lý Lân nhìn hắn một cái nói:
- Nói như thế nào ngươi cũng là linh thú cấp bậc Thú Vương, làm sao có thể ở địa phương chim không thèm ỉa này? Trình độ linh khí còn thua xa, không phù hợp với lãnh địa Thú Vương.
- Ạc, ngươi đây là ý gì, Hắc Thủy Lâm này là nhà của bản vương, ở nơi này là vì bản vương thích. Linh thú chúng ta cũng không có dễ hư hỏng như nhân loại các ngươi.
Mãng Hùng Vương trầm giọng nói.
- Vẫn là không đúng, linh thú đều có bản năng tìm kiếm lãnh thổ linh khí dồi dạo, ngươi làm Thú Vương càng không thể nào tùy ý như vậy, ta ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-thai-tu/387168/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.