Hắn chăm chú nhìn nữ nhân đang nằm trong ngực, cau mày thật chặt. Đêm qua hắn phát điên cái gì thế này? Sao lại mơ hồ muốn nàng chứ? Thậm chí còn nói rằng sẽ chịu trách nhiệm? Trong cuộc đời hắn, chỉ dung nạp duy nhất một nữ nhân. Tuy rằng nữ nhân kia xuất thần nhập quỷ, cả khuôn mặt thật của nàng hắn cũng chưa nhìn thấy, thế nhưng hắn vẫn nhận định nàng. Trên đời này, xứng đôi với hắn, dám lấy hắn, cũng chỉ có nàng. Là ảo giác sao? Tại sao hắn lại thấy nữ nhân này có đôi mắt rất giống nàng? Hẳn là ảo giác rồi, nàng võ công giỏi như vậy, sao lại giống nữ nhân gọi Bạch Mạn Điệp này, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có. Hắn thực sự đã quá tưởng niệm nàng rồi, từ ngày đầu gặp gỡ nàng hai năm về trước, hắn không còn gặp nàng nữa. Hắn đi khắp đại giang nam bắc để tìm nàng, không biết nàng có còn nhớ hắn hay không? Vô Ảnh… người cũng như tên, quay lại đã không còn thấy bóng.
Nữ nhân trong lòng khẽ động, được một tấc lại tiến thêm một thước tiến vào lòng hắn. Hắn thật sự muốn cười, nếu không phải hắn chưa bao giờ cười thì hiện tại đã cười lăn lộn dưới đất rồi. Nữ nhân này có phải bị ngốc hay không? Rõ ràng là hắn cường bạo nàng, nàng lại có thể yên tâm ngủ trong lòng hắn. Nếu không phải phát hiện nàng là xử nữ hàng thật giá thật, hắn còn tưởng nàng là loại có thể ngủ trong lòng bất cứ nam nhân nào.
Nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ hồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-bao-khoc-nuong-tu/1781240/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.