Tả Đăng Phong nghe thấy tiếng cười ha hả, đa số phụ nữ ở Nam Kinh đã bị quỷ tử làm nhục rồi giết sạch, chỉ còn lại một số người nhượng bộ phục vụ nên mới sống sót, hai cô gái của Đồng Giáp chính là như vậy.
Lướt đi hơn mười dặm, bỏ rơi Đồng Giáp xong , Tả Đăng Phong tìm một quán cơm nhỏ ăn uống qua loa, hỏi vị trí Nam Kinh Đồ Thư Quán, rồi mang theo cá sống đi tìm.
Đồ Thư Quán nằm trên một con đường ở phía bắc thành, có diện tích khá lớn, kiến trúc cũ kỹ, có khoảng hai mươi mấy gian phòng rộng, cửa đóng chặt, bên trong tối mịt, nhân viên của thư quán đã sớm bỏ chạy rồi.
Thấy Đồ Thư Quán không bị thiêu hủy, Tả Đăng Phong thở phào may mắn, may là bọn quỷ tử không hứng thú với sách vở, nếu không chắc đã chẳng còn gì.
Thành Nam Kinh vốn chẳng còn bao nhiêu người sống, trời vừa tối, người trên đường càng ít. Tả Đăng Phong nhảy vào trong sân, thấy bên trong chia làm hai tòa nhà là đồ thư quán và hồ sơ quán. Trên cửa mỗi phòng ở các tòa nhà đều có treo biển viết loại sách chứa trong phòng, đa số là sách khoa học hiện đại. Tả Đăng Phong vốn chẳng hứng thú gì với khoa học, theo hắn khoa học là luôn phát triển, khoa học bây giờ qua tám mươi một trăm năm sau sẽ bị khoa học mới thế chỗ, nói trắng ra là không có tính cố định, không đáng để nghiên cứu. Thứ duy nhất đáng để nghiên cứu chính là lịch sử, lịch sử là những chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-bao/818486/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.