"Thật ra chỉ cần anh muốn, có rất nhiều người nguyện ý làm bạn với anh." Diệp Phi Hồng khẽ cười.
"Nếu tôi mất đi linh khí tu vi. không ai còn muốn làm bạn với tôi đâu." Tả Đăng Phong lắc đầu.
"Hắc hắc." Diệp Phi Hồng cười.
Tả Đăng Phong nhắm mắt nằm xuống định nghỉ ngơi. nhưng vừa mới muốn ngủ đã nghe thấy tiếng Diệp Phi Hồng xuất đao bên ngoài. mở mắt ra nhìn. thấy có mấy con quái vật còn sót lại chạy đến uống nước bên hồ. Diệp Phi Hồng đuổi theo bọn chúng.
"Đừng, cho chúng nó uống đi." Tả Đăng Phong cản Diệp Phi Hồng.
Diệp Phi Hồng nghi hoặc nhìn Tả Đăng Phong quay người về lều.
Tả Đăng Phong biết cô nghi hoặc, nhưng không giải thích. Diệp Phi Hồng không hiểu hắn. Hắn không phải thích giết người, chỉ cần không làm địch với hắn hoặc ngăn cản hắn làm việc hắn muốn làm, hắn sẽ không tùy tiện lạm sát.
Đến lúc mặt trời lặn Tả Đăng Phong tỉnh giấc. Diệp Phi Hồng thấy hắn tỉnh dậy thì nằm xuống nghỉ. Tả Đăng Phong đi ra khỏi lều, tới chỗ trận pháp tam hoàn. Thập Tam cũng đi ra lều, nhưng nó không đi theo Tả Đăng Phong mà đi đuổi đám quái vật hình người đang uống nước bên hồ. Tả Đăng Phong thấy thế cũng không ngăn cản nó vì những vật kia không tạo thành uy hiếp đối với nó.
Tả Đăng Phong cúi đầu nhìn trận pháp, cẩn thận tìm dấu vết để lại. Âm tính hỏa xà hàng năm đều ngủ đông, có nghĩa năm nào nó cũng ra vào trận pháp. Hơn hai nghìn năm trôi qua, 2000 lần ra vào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-bao/819278/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.