Sáng sớm, khi Tô Hồng đang ngủ, ngờ ngợ cảm giác được bị người khác xoa tóc, rồi hôn gò má, sau khi hôn nhẹ trên dưới một hồi lâu mới yên tĩnh lại.
Qua nửa giờ sau, Tô Hồng mới kéo thân thể gầy yếu chậm rãi bò dậy.
Không nói thì thôi, cậu cảm giác cơ thể mình phảng phất như bị mười chiếc xe tải trằn trọc chèn ép hết lần này đến lần khác cả đêm.
Mười chiếc!
Xe tải!
Hết lần này đến lần khác!
Trằn trọc chèn ép!!!
"Nhan Ngọc Minh, anh là Lão biến thái!!!"
Cậu quỳ ở trên giường, ấn hông của mình mà khóc ròng
Đàn ông ba mươi mạnh mẽ như hổ, dưới ba mươi so với hổ còn hơn!
Lão Biến Thái Nhan Ngọc Minh này bình thường nhìn qua một bộ quần áo chỉnh tề, diện mạo cấm dục, không nghĩ đến trên giường thì ra là người như thế!
[Tô Hồng: Hệ thống, nhanh nhanh, tối hôm qua quá tàn bạo, tôi không có thời gian liên hệ cho anh]
[Hệ Thống:…Khổ cho cậu rồi.]
Hệ thống âm thanh mang theo chút run rẩy, lúc này lại vô cùng hận chính mình, tại sao lại muốn tiến hóa thành loại trí tuệ nhân tạo xuất sắc để làm gì. Tại sao!
Chẳng lẽ không biết qua, quá trí tuệ ngược lại sẽ tổn thương đến bản thân à!
Ngược lại Tô Hông không chú ý đến bản thân hệ thống đang yếu đuối trên bờ vực tan vỡ, vội vội vàng vàng hỏi [lấy được DNA sao, tối hôm qua tôi căn bản đã đạt được mấu chốt!]
[Hệ thống:…Tối hôm qua thu thập được…trong nháy mắt chúng tôi liền tiến hành phân tích, nhưng rất đáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-chay-trai-tim-cua-sep-ca-ngay-lan-dem/2209404/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.