"Vân Trạch, xảy ra chuyện gì sao?"
Vừa nói ra lời này, Mạc Vân Trạch tự biết vẻ mặt của bản thân lộ ra tâm sự, lập tức đứng dậy nói lời cáo từ, tính toán rời đi.
Tô Hồng đuổi theo ngay tức khắc, trầm giọng nói: "Vân Trạch, nếu như ngươi gặp phải việc khó gì, cũng đừng giấu ta!"
Hắn kế thừa ý chí của ký chủ, hiển nhiên biết Mạc Vân Trạch được xem như một người bạn tri kỷ tâm giao hiếm hoi của Tô Hồng, bạn tốt gặp phải vấn đề, há có thể bỏ mặc?
Ai ngờ Mạc Vân Trạch mím chặt đôi môi, trên khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt tràn ngập giãy dụa, giống như đang kìm chế không để bản thân mình nói ra cái gì.
Qua hồi lâu, hắn ngột ngạt hỏi Tô Hồng: "Sâu độc trên người ngươi, ngoại trừ Tiếu Thanh, thật sự không có cách nào giải trừ sao?"
Tô Hồng trầm mặc một chút, gật gật đầu.
Kỳ thực còn có một loại phương pháp khác, đêm hôm qua hắn vừa mới thử qua, chính là cùng Hạ Tinh Hoàng...
Thế nhưng chuyện như vậy, không thể nói ra cùng với những học sinh hiếu học như Hạ Tinh Hoàng được.
"Được rồi."
Mạc Vân Trạch cười khổ lắc lắc đầu "Vậy thì không còn gì để nói thêm được nữa."
Tô Hồng càng nghe càng cảm thấy quái lạ, ngược lại đem Mạc Vân Trạch kéo về một bên hoa viên chỗ không có ai trong phủ, thấp giọng dò hỏi:
"Tiếu Thanh có vấn đề gì? Hoặc là nói...Tiểu hầu gia có vấn đề gì sao?"
Đôi môi Mạc Vân Trạch run lên, cam chịu nhìn về phía hắn: "Nếu như ta cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-chay-trai-tim-cua-sep-ca-ngay-lan-dem/2209491/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.