Tô Hồng che che mặt, che mặt đỏ ửng thì thầm nói: "Ngươi chớ làm càng, nơi này còn có người."
Nói xong hận không thể tát cho bản thân mình một cái.
Loại ngữ khí thẹn thùng này khác chỗ nào với một đại cô nương chứ!
Hạ Tinh Hoàng liếc mắt nhìn người nữ tử: "Vậy liền bồn bọ cạp nha."
Tô Hồng:"…Ngươi không biết nói lý lẽ!"
"Lý lẽ?" Hạ Tinh Hoàng tự tiếu phi tiêu nói, "Lý Ngọc Trần có gan đưa em gái của hắn tới đây, không nói lý lẽ như vậy, tại sao ta còn cần phải nói lý lẽ đây? Ám vệ của Ngọc Hầu phủ vẫn còn nằm ở bên ngoài."
Tô Hồng ngẩn ra, nhìn về phía nữ tử bên trong góc, chỉ thấy nét mặt nàng đầy sợ hãi ở trên toàn là nước mắt, nghĩ đến cũng biết phải chịu qua hù dọa cực kỳ kinh hãi.
Người này chẳng lẽ chính là Ngọc Minh quận chúa?
Vừa nghĩ tới chuyện này làm ra bởi anh ruột của nàng, hơn nữa còn cho nàng uống xuân dược, đưa nàng đến giường của chính mình, làm chuyện khiêu khích của một tên tiểu nhân, ngay lập tức lòng căm ghét của Tô Hồng đối với Lý Ngọc Trần cũng càng lúc càng sâu.
Nhưng người hắn ghét là Lý Ngọc Minh, vị Ngọc Minh Quận chúa này là người vô tội, đồng thời cũng là người bị hại, hắn không cách nào tùy ý để Hạ Tinh Hoàng hạ độc thủ với nàng.
"Ca ca của nàng là ca ca của nàng, nàng đã bị liên lụy rồi, ngươi hà cớ gì phải đối với một nữ tử vô tội như vậy lạnh lùng hạ sát…."
Ngôn từ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-chay-trai-tim-cua-sep-ca-ngay-lan-dem/2209502/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.