Tiểu Bình chẳng nói chẳng rằng phóng nhanh ra ngoài thôn, đưa mắt tìm kiếm xung quanh. Chỉ trong chốc lát hắn đã thấy mục tiêu của mình, bầy Sơn trư đang lang thang kiếm ăn trong bụi cỏ.
《Sơn trư
Độ hiếm: Bạch cấp
Máu: 100/100
Niên hạn: 10 năm
Đặc điểm: Sống quần cư, tính hiếu chiến cao.
Kỹ năng: Không
Địa điểm phân bố: Ngoại vi thôn trấn.》
Thông tin cụ thể về hồn thú hiển thị lên trước mặt Tiểu Bình, đối mặt với lũ tiểu yêu này mặc dù Hồn sĩ như hắn chưa có kỹ năng chiến đấu nhưng cũng đủ để làm thịt chúng. Tiểu Bình rút thanh đoản đao tân thủ nhận được từ lúc làm nhiệm vụ trong thôn, nắm ngược chuôi rồi nhanh chóng lao về con gần nhất.
"Roẹt! Roẹt!" Âm thanh chiến đấu vang lên, Sơn trư đau đớn kêu thành tiếng, trị số sát thương liên tục nhảy trên đầu nó:
《-10!》
《-10!》
《-10!》
《Bạo kích! -20!》
Chỉ 5 giây, Tiểu Bình đã kết liễu nó, hắn mân mê thanh đoản đao trên tay, cảm thụ tư vị chiến thắng. "Ting...!"Hệ thống thông báo vang lên:
《Hệ thống: Bạn nhận được 1 điểm Hồn lực.》
《Hệ thống: Bạn nhận được Sơn trư bì x1.》
Từ xác con Sơn trư bắt đầu dâng lên một vòng sáng màu trắng nhu hòa hấp dẫn ánh mắt hắn. "Đây hẳn là hồn hoàn trong truyền thuyết sao!? Lần đầu tiên được trực tiếp nhìn thấy thế này, quá phấn khích, thật sự quá phấn khích! Haha, bạch niên hồn hoàn..., tiếc thay mình chưa trở thành hồn sư a!!"
Tiểu Bình lắc đầu, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu mới....
Một tiếng sau...
Nhìn mười tấm Sơn trư bì nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-dau-la-dai-luc-vuong-gia-chi-lo/1522866/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.