Năm 2012, lần đầu tiên tôi đặt chân đến Vũ Hán, thành phố tôi từng ước mong được đến —— Với tư cách giám đốc của TESS.
Bốn mùa thay đổi, thế mà sáu năm đã qua.
Dẫu không đếm từng năm tháng, tôi vẫn có thể nhận ra mỗi khi chiều đi ngày đến.
Lần này đến đây là vì chuyến du lịch của nhân viên.
Ngoại trừ lần đầu tiên thì tôi luôn từ chối những chuyến du lịch thế này, mãi đến lần này tổ chức đi Vũ Hán tôi mới đồng ý.
Nói thế nào cũng là một quản lý, cứ luôn từ chối tham gia các hoạt động do công ty tổ chức thì thật không hay.
Khi đến Vũ Hán nhất định phải ghé thăm Đông Hồ, và lịch trình của công ty chúng tôi cũng thế.
Đứng trước Đông Hồ mênh mông ngút tầm mắt, tôi thẫn thờ.
Tôi mất sáu năm thời gian nhưng vẫn kém xa vị trí người ấy từng đứng, nhưng, tôi đã chạm đến cái tuổi trước đây của chị.
Nghĩ đến đây, tôi chỉ biết cười khổ, khẽ thở dài.
"Thật hiếm khi giám đốc Lưu của chúng ta tham gia du lịch cùng nhân viên nha." Ôn Ôn không biết từ đâu xuất hiện, trêu chọc tôi.
"Bớt cười tôi đi." Tôi liếc nhìn cô ấy, bất lực lắc đầu.
Ôn Ôn cười cười, chuyển chủ đề, "Nhắc tới thì cô là người đầu tiên được thăng chức giám đốc trong team chúng ta, nhưng cũng rất xứng đáng."
Tôi cười nói: "Chính tôi cũng thấy bất ngờ."
"Có à? Tôi vẫn nhớ rõ dáng vẻ cắn răng chống đỡ của cô đấy." Ôn Ôn tựa như nhớ tới chuyện gì, giọng điệu vô cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-du-doi-nguoi-tro-tan-doi-toi/303489/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.