Sau khi tốt nghiệp, Đàm Nhã Hằng vào làm ở NISSHO, ra xã hội sớm hơn tôi một tháng.
Hôm nay tôi hẹn đi ăn sau thời gian dài không gặp vì đây chính là ngày TESS thông báo người trúng tuyển.
Bước vào nhà hàng, nhìn thấy cô ấy ngồi đợi đã lâu.
Tôi mỉm cười, nhanh chân bước đến chỗ cô ấy, "Đến sớm vậy."
"Cậu đến muộn năm phút được không?" Cô ấy ném cho tôi cái nhìn sắc lẹm hệt như xưa.
"Cơm nước xong tớ trả tiền được chưa?"
"Đang chờ câu này của cậu đấy!"
Tôi lắc đầu cười bất lực, lòng lại thầm vui vì cô ấy không thay đổi, thật là tốt.
"Thấy cậu còn dám tới gặp tớ thì chắc là trúng tuyển rồi đúng không?"
"Đương nhiên." Tôi gật đầu, nâng ly rượu lên, "Cạn ly vì công việc chân chính đầu tiên của chúng ta!"
Âm thanh lảnh lót mở màn cho bữa ăn.
Sau khi món chính được đưa lên, Đàm Nhã Hằng hỏi trong lúc cắt thịt: "Vậy bây giờ cậu về một nhà với Hứa nữ vương rồi à?" Dù Hứa Nhân Ninh đã không còn là nữ vương hô mưa gọi gió trên thương trường, Đàm Nhã Hằng vẫn quen miệng gọi chị như thế.
Tôi gật đầu, "Ừ, chắc được hơn ba tháng...!Có cảm giác nhanh như chớp mắt."
"Sức khoẻ của chị ấy...!có tốt không?"
Tôi không nói rõ về bệnh tình của Hứa Nhân Ninh với Đàm Nhã Hằng, nhưng tôi càng kín tiếng thì có lẽ càng khiến cô ấy cảm nhận được mức độ nghiêm trọng của sự việc, chỉ chọn lựa không truy hỏi mà thôi.
Đây là sự quan tâm thầm lặng của Đàm Nhã Hằng.
Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-du-doi-nguoi-tro-tan-doi-toi/303495/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.