Edit: phuong_bchii
________________
"Ưm ưm ưm......"
Hoàn toàn không biết cô nói gì, Quý Liên Tinh chờ cô ưm đủ mới buông tay.
"Không còn sớm nữa." Quý Liên Tinh tiền trảm hậu tấu, không cho cô cơ hội nói chuyện, kéo chăn đắp lại cho cô, "Nên ngủ rồi."
"Vậy muốn ôm ngủ." Giang Thự chủ động lại gần, "Em ôm chị hay chị ôm em?"
Quý Liên Tinh nhắm mắt lại, không lên tiếng.
"Vậy chị ôm em." Giang Thự vươn tay kéo Quý Liên Tinh vào trong lòng, động tác tương đối thuần thục.
Gầy gầy, mềm mại, ôm lấy rất ấm áp. Cằm Giang Thự tựa lên đầu Quý Liên Tinh, cọ qua cọ lại vài cái.
"Ê ê, đừng cọ, ngủ đi!"
Giang Thự dừng động tác, hôn lên mắt Quý Liên Tinh, "Ngủ ngon ~"
Quý Liên Tinh cảm thấy cô thật sự rất dính người, nhưng không ngờ lại chọc đến trái tim, "Được rồi, ngủ ngon ~"
Giang Thự rất nhanh chìm vào mộng đẹp, Quý Liên Tinh sau khi nghe được hơi thở đều đều của cô, mới chui vào trong lòng cô đi vào giấc ngủ.
Một đêm này, Quý Liên Tinh ngủ rất ngọt, không có thuốc an thần, nàng giống như rơi vào trong đệm mềm mại, được ấm áp bao bọc, căn bản không muốn tỉnh lại.
Sáng sớm, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chuông trong trẻo, người đánh xe dắt ngựa, vó ngựa giẫm trên con đường lát đá phát ra tiếng lạch cạch lạch cạch, lúc này Giang Thự mới từ trong mộng bừng tỉnh.
Quý Liên Tinh còn ở trong lòng cô, tướng ngủ điềm tĩnh, Giang Thự nhìn chằm chằm lông mi của nàng, cúi đầu hôn lên mắt nàng.
Giang Thự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-lam-den-van-phong-cua-toi/1327167/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.