Sở Hồng Tú nghe vậy trừng lớn hai mắt trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy phẫn nộ. Lập tức cười lạnh nói: “Tứ đại môn chủ đều chỉ làm nhiệm vụ bang chủ phân phó. Tiêu môn chủ tự tiện để Ngọc đi làm nhiệm vụ chính là phá hư môn quy. Sẽ không sợ bang chủ xử phạt sao. .”
Người tới không hề bị lời nói của Sở Hồng Tú dọa. Ngẩng đầu nhìn phía Sở Hồng Tú bên cạnh Liễu Tàn Ngọc: “Điệp môn chủ lần trước tiếp nhận nhiệm vụ của Tiêu môn đi cứu Sở môn chủ. Vì sao lần này lại không thể . . Nếu tiểu nhân nhớ không lầm Điệp môn chủ khi đó cũng có nhiệm vụ. Môn quy cũng có nói khi có nhiệm vụ trừ phi có lý do đặc biệt thì không thể tùy ý làm nhiệm vụ khác sao. .” Trong đôi mắt màu nâu của người tới hiện lên một đạo tinh quang. Đem Sở Hồng Tú làm cái cớ, lại không nghĩ rằng Liễu Tàn Ngọc vẫn chưa nói cho Sở Hồng Tú lần trước đi cứu nàng cho dù biết rằng Tiêu Kình lấy danh nghĩa bang chủ cố ý làm mình khó xử. Chính mình thực sự cũng không có thể mặc kệ Sở Hồng Tú. Liền giả giả không biết đi hoàn thành nhiệm vụ. Xem ra đây là hắn đã sớm đự định tốt. .
Trong mắt Sở Hồng Tú dần hiện ra quanh mang phức tạp. Kinh hoảng nhìn về phía Liễu Tàn Ngọc, muốn từ trong mắt của hắn tìm ra sự thật. Nhưng khi nhìn đến mục mâu tử sắc tràn đầy lạnh nhạt. Nàng liền biết. . Đây là thật sự. . Cúi đầu che dấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-ngoc-li-thuong/1131128/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.