Nhà cỏ hoang dã.
Một gốc cây lê hoang dã nở đầy những bông hoa trắng như tuyết, cô tịch đứng lặng trong gió xuân lạnh lẽo, thêm một chút sinh khí vào cảnh hoang dã đơn điệu.
Cửa làm bằng cây bị đẩy ra kêu ‘cót két’….. một tiếng, một người nam nhân tóc trắng đi ra. Hắn mặc một chiếc áo bằng vải bố màu trắng, trên mặt mang theo ý cười nhạt như gió, thân hình thẳng cao, hai tròng mắt là màu xám bạc hiếm thấy.
Nam nhân như vậy chỉ cần gặp qua một lần vĩnh viễn cũng sẽ không quên được. Hắn đúng là người mà A La thấy ngày đó ở Du Lâm.
“Như thế nào rồi?” Hồng Liễu theo sát phía sau hắn, thân thiết hỏi.
“Con sói kia của ngươi hả?” Nam nhân tóc trắng không đáp lời hỏi lại, khoé môi chứa ý cười nhạt, thái độ vân đạm phong khinh làm cho người hoài nghi hắn căn bản không đem sinh tử của người khác để ở trong lòng.
Hồng Liễu nhíu mày, “Tử Lang không phải của ta. Nó cũng không phải thường đi theo ta.” Lời nói của hắn làm cho người ta khó hiểu.
Nhưng nam nhân tóc trắng không hề kinh ngạc, nhàn nhạt hỏi: “Người ở bên trong là bằng hữu của ngươi?”
“Bèo nước gặp gỡ mà thôi.” Hồng Liễu nhớ lại cuộc tương ngộ đêm đó. Trước đây hai người cũng rất thân mật, nhưng hắn không nghĩ tới cảm tình của bọn họ vậy mà lại sâu đến nỗi cam chịu vì đối phương mà từ bỏ sinh mệnh của bản thân. Không cần quen biết, chỉ vì điểm này, hắn cùng Tử Lang mới ra tay cứu giúp.
Nghe vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-no/822/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.