Cô không tin Thiệu Nhất Bình không phải mẹ ruột của cô.
Bởi vì, tình yêu của Thiệu Nhất Bình với cô, là tình yêu cô thấy ở rất nhiều người mẹ khác, từ nhỏ tới lớn bà luôn quan tâm trân trọng chăm chút cho cô, ngay cả một tiếng quát lớn cũng chưa bao giờ nói với cô. Dù bà biết cô đã thất thân với Thẩm Mộ cũng không hề trách móc cô một câu nào, chỉ đem tất cả trách nhiệm đổ lên người Thẩm Mộ và lên chính mình. Nhưng trong lòng Hứa Kha hiểu rõ, nếu không phải chính cô đã từng có một chút lưu luyến si mê với Thẩm Mộ thì làm sao anh có cơ hội để trả thù chứ?
Đó cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều năm nay cô không hề hận anh, mọi việc đều có luật nhân quả, là chính cô trước đây si mê anh, cho nên sau này cô mới bị anh lừa gạt. Bắt đầu từ lúc đó, cô luôn dùng cách đóng chặt chính mình để tự bảo vệ, trái tim không rung động thì sẽ không thương tổn.
Doãn Vãn Thừa khẽ mỉm cười, nâng ly chạm nhẹ vào ly rượu của cô.
"Vì chúng ta sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm cho nên cụng ly đi."
Ngón tay bưng ly của Hứa Kha có chút run rẩy. Cô vốn đã chẳng có tâm trí nào mà uống rượu lại bị Doãn Vãn Thừa lôi kéo cho nên một chút sợ hãi ban đầu giờ như lá bị gió thổi bay, lan tràn khắp nơi, không thể chặn lại.
Sự thoải mái tự tại của anh càng khiến sự bất an của cô trở nên nhiều hơn, cô chưa bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-sung/1514814/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.