"Tôi đang họp, đợi lát nữa nói sau." Thẩm Mộ nói qua loa một câu rồi cúp điện thoại luôn, ngữ khí vội vàng dường như đang muốn trốn tránh cô.
Hứa Kha cắn môi im lặng trong chốc lát, nhanh chóng gọi điện thoại cho một công ty chuyển phát.
20 phút sau, người của công ty chuyển phát tới. Hứa Kha đem chùm chìa khóa đặt trong một chiếc phong bì to, viết địa chỉ lên trên.
Làm xong những việc đó, lòng Hứa Kha dần dần bình tĩnh trở lại.
Cô đi đến văn phòng của Hoắc Bằng, gõ cửa.
"Mời vào."
"Hoắc tổng, hôm nay tôi có thể nghỉ sớm một giờ được không?"
Hoắc Bằng đầu cũng không ngẩng, thuận miệng nói lên: "Được rồi."
Hứa Kha nói tiếng "Cám ơn", thay anh ta đóng cửa lại.
Ra khỏi cổng công ty, còn chưa đến 4 giờ. Hứa Kha ở bên ngoài chặn một chiếc taxi lại.
5 giờ Lâm Ca phải đi , cô muốn chạy về nhà tiễn anh.
Khi xe đến ngõ nhỏ ở Hổ Tây, cô gọi cho Lâm Ca một cuộc điện thoại: "Em gọi xe ở ngoài ngõ nhỏ chờ anh, bây giờ anh xuống dưới đi."
Mười phút sau, Lâm Ca đeo ba lô từ trong ngõ nhỏ đi ra.
Anh mặc một chiếc quần bò màu xanh đậm, mặc áo len màu xanh lá, làm tôn lên làn da trắng nõn của anh, nhẹ nhàng khoan khoái mà sạch sẽ.
Trong ngõ nhỏ ánh sáng rất tối, trong khoảnh khắc khi anh đi ra khỏi ngõ nhỏ đó, ánh mặt trời lập tức chiếu lên trên người anh, dường nhe cả người chợt sáng ngời lên bất thường. Nhìn khuôn mặt tuấn tú dưới ánh mặt trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-sung/1514846/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.