Edit: Trang Nguyễn Beta: Sakura Tào Mẫn lắc đầu, cũng không biết câu trả lời, vừa rồi trong biệt thự cô dùng tinh thần lực muốn đi vào đại não của Đường Nhược nhưng còn chưa tiến vào đã bị bắn ngược trở ra, thiếu chút nữa còn bị tinh thần lực của đối phương cắn nuốt chính mình. Xem ra tinh thần lực muốn đè ép đối phương, dị năng phải cao hơn rất nhiều lần mới có thể.
– “Đường Nhược? Đường Nhược?” Cố Úc Trạch gọi cô, hoàn toàn không được đáp lại.
Đường Nhược trằn trọc trong ngực Cố Úc Trạch giằng co hơn nửa giờ, rốt cục cơ thể mềm nhũn, không có tiếng động. Cố Úc Trạch đang ôm cô, đột nhiên phát hiện cô không còn cử động, trong lòng lo lắng, suýt chút nữa mình bị nghẹn chết mất. Đưa tay sờ lên động mạch cổ của cô, thấy còn có mạch đập mới yên tâm lại, nói với Tào Mẫn: – “Mau lên, không phải nói muốn tìm bí mật của cô ấy sao, nhanh chóng giải quyết đáp án mà cô muốn biết.” Sau đó, hắn sẽ không ở lại đây với tiến sĩ Tào nữa.
Tào Mẫn luôn ngồi ở bên cạnh hai người, thấy Đường Nhược đột nhiên ngất trong lúc này, trong lòng cũng nhảy dựng lên. Thì ra nhìn thấy đối phương chết là mùi vị thế này. Không hiểu lỗ hổng cùng sợ hãi trong lòng là gì, thế nhưng từ đó lại có một cảm giác tiêu tan gánh nặng, giống như cứ như vậy mà chết đi thì cái gì cũng không cần quan tâm, mọi chuyện xong hết cả rồi. Nhìn Cố Úc Trạch sờ lên động mạch cổ của đối phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-the-song-sung/2081601/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.