Yến Thừa Cựu nhanh chóng trở lại căn phòng của mình, cởi quần áo trên gối xuống, thuận tiện đập vỡ ô cửa sổ đã bị mũi tên xuyên qua.
Sau khi Yến Thừa Cựu dùng ghế đập vỡ cửa sổ, những quân nhân kia mới khoan thai đến chậm.
"Yến tiên sinh, xin hỏi cậu đang làm gì?" Một người lính nhìn chiếc ghế trong tay Yến Thừa Cựu nói, "Nơi này là tài sản công."
"Các anh hỏi tôi, tôi trái lại muốn hỏi các anh." Yến Thừa Cựu ném chiếc ghế trong tay xuống, nổi giận đùng đùng nói, "Tôi ở đây bị tập kích, nhưng các anh không tới, tôi đành phải tự động thủ."
Chính Yến Thừa Cựu cũng không biết, nguyên lai điểm mấu chốt bị đánh vỡ có thể lui thêm một bước nữa. Nửa năm trước cậu còn không biết mình có thể đổi trắng thay đen thông thuận vậy! Cậu chỉ vào mũi tên trên gối nói, "Chính là cái này, có người dùng mũi tên ám sát tôi, tôi ở đây gọi bao nhiêu tiếng không có người tới. À, thú vị hơn là, tôi vừa đập vỡ cửa sổ, các vị ngược lại tới nhanh thật."
Mấy sĩ quan hai mặt nhìn nhau, bên phòng thí nghiệm nói bọn họ không cần sốt sắng với chuyện cậu Yến Thừa Cựu này, mà muốn từ từ nhìn ra ý đồ chân chính của đối phương khi đến đây. Hiện tại ngược lại bị đối phương nói mấy câu bắt chẹt, tâm tình tự nhiên có hơi không thoải mái.
"Để tôi xem mũi tên." Một quân nhân tiến lên, muốn kiểm tra một chút.
"Chờ đã." Yến Thừa Cựu tiến lên hai ba bước che trước mặt quân nhân nọ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-the-tong-su/615228/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.