Phản ứng của Lăng Nguyệt Vụ trên phương diện tình cảm có thể kém hơn một chút so với người bình thường.
Hắn không biết một đêm qua đi, thái độ của Đạm Viên đối với hắn đã cải biến, hắn đi theo phía sau Đạm Viên, nhìn không thấy vẻ mặt người kia, đương nhiên, hắn cũng sẽ không lưu ý.
Mà khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa như ngọc của người phía trước, tuy rằng nói trong lòng có một điểm nho nhỏ nhảy nhót, thế nhưng nghĩ lại, rồi trở nên tàn khốc như vậy.
Hương thơm thoang thoảng từ xa bay vào trong hơi thở của Lăng Nguyệt Vụ, đã quen với hương bạc hà nhàn nhạt của Lăng Sương Nhược, đối với mùi hoa càng lúc càng nồng nặc cảm thấy một trận khó chịu, vội vã dùng tay áo che mũi.
“Hương hoa này không có độc, che cái gì mà che, nếu như bị cốc chủ nhìn thấy chắc chắn mất hứng.”
Đạm Viên nghiêng đầu cảnh cáo động tác nguy hiểm của Lăng Nguyệt Vụ, cảm giác được cốc chủ trong miệng hắn rất mạnh, rất có khí thế, nhưng Lăng Nguyệt Vụ vẫn chưa buông tay áo che mũi, lạnh nhạt mà nói, “Hắn là cốc chủ của ngươi, cùng ta không có quan hệ.”
“Uy, ngươi muốn giải độc còn phải dựa vào hắn, đừng kiêu ngạo như thế.”
Lăng Nguyệt Vụ nhíu mày, nhìn về Đạm Viên đang đi ở bên cạnh, kiêu ngạo?
Bị đôi mắt đẹp không gợn sóng của Lăng Nguyệt Vụ nhìn có chút tê dại, Đạm Viên vội vàng xoay đầu ngắm hoa dại mới nở được phân nửa ở ven đường.
“Nham cốc ở phía trước, lướt qua dây xích kia là được.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-ton/483464/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.