Vu Hồi Kiếm đưa ánh mắt hiểm độc thù hận nhìn Đồng Thiên Kỳ, bỗng rút phắt hai thanh đoản kiếm bên người ra gằn giọng :
- Đồng Thiên Ky, ngươi với ta lại gặp nhau.
Đồng Thiên Kỳ chỉ nhếch mép cười nhạt :
- Không may tôn giá là gặp xui !
Vu Hồi Kiếm vung ngọn đoản đao quát:
- Lão phu thấy ngươi nói hơi sớm đấy - Thứ tôn giá mà đủ tư cách nói lời này?
Vu Hồi Kiếm chừng như căm hận đầy bụng, không nhịn được nữa, lão thét lên một tiếng, rồi vung hai ngọn đoản kiếm loang loáng định nhảy vào tấn công.
Chính lúc ấy một giọng oang oang vọng lại:
- Ngừng tay !
Tiếng quát chính là từ lão mặt đỏ trên triền núi, theo bước chân của lão, mấy lão già hai bên cũng liền bước theo.
Đồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt thản nhiên ngước nhìn một lượt nói :
- Nếu Đồng mõ đoán không sai thì tôn giá là Cửu Dương Tử đứng thứ nhì trong hàng Ngũ Lão ?
- À, ngươi đoán không sai, lão phu nghĩ rằng thêm lão nữa thì có đủ tư cách nói câu ấy không ?
Thiên Tâm Quái Cái lúc ấy chen vào tiếp lời :
- Lấy hai đối một thực không công bằng, lão ăn mày này muốn vào một phần !
Cửu Dương Tử cười lớn một tiếng, nói - Lão phu đoán Hàn huynh sẽ gia nhập phía Đồng Thiên Kỳ !
- Ha hạ.. can gì phải đoán điều này, chúng ta xưa nay vốn thủy hỏa bất tương dung, lão ăn mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-long-dinh/290204/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.