Một hồi lâu, ý thức dần dần rõ ràng, Mai Vũ vô tội nhìn nam nhân hung ác chỉ còn thiếu nước nhảy dựng lên đập người, rất là vô tội đổ mồ hôi. “Cái kia, ta không phải cố ý.” Đúng vậy, xác thực không phải cố ý. Khi đó, Mai Vũ tiện tay nhặt chiếc đũa bên cạnh lên. Tuy nàng không tính là một cao thủ, nhưng giết một hai tên tiểu lâu la cũng không thành vấn đề. Cho nên nàng xẹt tới, muốn giết tên tiểu lâu la kia, ai ngờ tiểu lâu la lại bị Vãn Phong nhanh tay nhanh mắt một cái vung tay nhẹ nhàng giải quyết. Mà Mai Vũ...... Chỉ lo thưởng thức tư thế đại hiệp oai hùng của Vãn Phong, quên dừng lại động tác, cho nên không hề dự liệu được tình huống này. Chiếc đũa vô cùng hoa lệ thẳng tắp đâm vào bả vai Tạ Vãn Phong. Thanh âm sắc bén đâm vào thân thể làm cho Mai Vũ cũng không khỏi run rẩy. Mà tay Tạ Vãn Phong run lên, đưa Độc Tam đi Tây Thiên trước, sau đó liền bộc phát ra tiếng thét kinh người. Thê lương như nữ quỷ hàm oan không ngủ....... Một nam nhân...... Một nam nhân được xưng là đại hiệp...... Một nam nhân được xưng là đại hiệp được mọi người e sợ...... Rõ ràng bởi vì bị một người đâm chiếc đũa vào vai mà không chú ý hình tượng gào khóc kêu to. Mai Vũ quả thực không thể tin được vào hai mắt và hai tai của mình. Nàng rất muốn trợn mắt lên, nhưng vì ánh mắt hàm xúc ý tứ mười phần lên án kia, nàng không dám có một tia khinh miệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-quan-ruou-doc-tien-quan-ra-di/2479954/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.