Đông Phương Vũ cùng Bạch Mạn Điệp ăn điểm tâm xong, cùng đi bái kiến hoàng thượng. Thời gian lâm triều đã qua rất lâu, bọn họ trực tiếp đến phòng làm việc của hoàng đế… Ngự Thư phòng.
Hai người vừa mới bước vào cửa, đã thấy hoàng đế cùng Hàn Phi nhìn hai người bằng ánh mắt kỳ quái. Hàn Phi vẻ mặt toan tính, hoàng đế thì tự tiếu phi tiếu.
“Hoàng thượng.” Bạch Mạn Điệp lễ phép bắt chuyện cùng hoàng đế.
Bạch Mạn Điệp ho khan một tiếng, bắt chước bộ dáng trong các phim truyền hình, hơi khụy gối, “Dân nữ tham kiến hoàng thượng.”
“Hai vị không cần đa lễ, ở đây không có người ngoài, cứ việc tự nhiên.” Hai vị này đều là anh hùng thiên hạ, thân là hoàng đế anh minh, hắn biết làm sao đối đãi.
“Đa tạ hoàng thượng.” Hai phu thê họ rất ăn ý cùng nhau trả lời.
Hàn Phi liếc mắt nhìn hoàng đế, rồi lại chuyển mắt lên người Đông Phương Vũ, “Lão đệ, có chuyện cần ngươi giúp đỡ.”
“Thỉnh nói.” Chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành.
Hoàng đế đưa tay về phía bọn họ vẫy vẫy, Hàn Phi trước tiên ôm lấy vai hoàng đế, đầu ghé sát lại, Đông Phương Vũ cùng Bạch Mạn Điệp nhìn nhau, cũng ghé sát vào.
“Ngọc Phượng tra được trong tay Tứ Vương gia có danh sách đồng đảng, chỉ cần có được danh sách đó, có thể lập tức điều tra Tứ Vương gia.” Sớm đã nắm giữ được chứng cứ mưu phản của Tứ Vương gia, nhưng vẫn phải án binh bất động là vì muốn tra ra toàn bộ phản loạn, diệt cỏ tận gốc.
Bạch Mạn Điệp hỏi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tao-bao-khoc-nuong-tu/486046/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.