Hai người nói chuyện tương đối mau lẹ, gần như chỉ khoảng nửa khắc đã đưa ra ước định.
Cho đến lúc này, đám côn trùng mới xông tới, phát ra tiếng vù vù cực lớn, bao vây hai người bên trong. Rất hiển nhiên, đám côn trùng này cũng quy Doanh Thừa Phong là kẻ địch của chúng.
Người kia lấy từ trên lưng ra một lá chắn, mặt lá chắn này rất lớn, đủ để che lấp nửa người hắn. Hắn múa lá chắn trong tay, trên mặt lá chắn lại nhộn nhạo một tầng hắc khí nhàn nhạt.
Đám côn trùng này dường như tương đối kiêng kị với hắc khí, cho nên cũng không dám bất chấp xông vào.
Cổ tay Doanh Thừa Phong cũng rung lên, trong nháy mắt trên trường thương tách ra vô số điểm ánh sáng, những hào quang này bay lên giống như ngọn lửa, mỗi một điểm hỏa quang lại bay về hướng một con côn trùng.
- Vù vù vù...
Vô số thanh âm phảng phất như mũi tên phá không vang lên, nháy mắt đã tràn ngập không gian.
Theo thanh âm sắc bén này truyền đến, những côn trùng quái dị trên không trung ngã xuống giống như mưa.
Người kia đứng cạnh vội biến sắc, dường như không ngờ thương pháp của Doanh Thừa Phong lại tinh diệu vô song như vậy. Nhưng hắn lại không biết, Doanh Thừa Phong đã từng giết vô số con dơi trong bầy dơi.
Mặc dù côn trùng và dơi có chút không giống nhau, nhưng trong mắt hắn, cũng không có khác biệt quá lớn.
Khi chém giết đàn côn trùng, Doanh Thừa Phong vẫn còn rảnh rỗi liếc mắt nhìn người kia, sau khi nhìn thấy tấm chắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tao-than/1526787/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.