- Nơi đó khắp nơi đều có vật như vầy.
Chung quanh mọi người đều nhìn nhau, khắp nơi đều có? Nếu như đây đúng là tạp phiến, khắp nơi đều có? Chẳng lẽ là bãi chứa tạp phiến vứt đi? Trần Mộ lắc đầu, chối bỏ ý nghĩ hoang đường này. Nơi chứa tạp phiến hư hỏng hắn cũng gặp qua. Còn khắp nơi đều là tạp phiến?. Nơi đây chính là sâm lâm, hoang tàn vắng vẻ, dã thú hoành hành, nơi này như thế nào lại xuất hiện một bãi chứa? Càng huống chi, từ tuổi của tạp phiến tàn phiến biểu hiện, khi đó cũng không có bãi chứa. Cổ đại tạp phiến không phát đạt như hiện nay, ngay lúc đó tạp phiến rất ít người sử dụng.
Tin tức này quả thật là tin sét đánh.
Trần Mộ lập tức nói:
- Ngươi dẫn đường đi đến đó.
Vị kia chiến sĩ hưng phấn ai một tiếng, liền dẫn mọi người hướng nơi hắn phát hiện đi đến. Ngay cả A Phương Tác nghe được tin tức, cũng xuất phát đi theo mọi người.
Đoàn người rất nhanh tới nơi chiến sĩ đã nói.
Trần Mộ dừng bước đánh giá bốn phía. Khu vực này thực vật cùng chung quanh rất khác nhau, nơi này nhìn không thấy tới một gốc cây đại thụ như trong sâm lâm, ánh mắt có thể thấy được mọi chỗ, tất cả đều là cỏ dại mọc cao. Ít nhiều làm cho mọi người cẩn thận, ở trong rừng, những nơi có tính cách khác biệt, thường thường là nguy hiểm.
Không cần Trần Mộ phân phó, Tây Duy Đức nhẹ nhàng vung tay lên, phía sau hắn chiến sĩ lập tức hướng hai bên tản ra, tiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tap-do/1760468/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.