“Sao anh không cứu em?”
Kim Ngọc Tiên giơ ra một cánh tay trắng ởn, túm chặt lấy ống tay áo Đường Huy, anh ta cố sức vùng ra, nào ngờ lại càng bị túm chặt hơn. Vết rạch giữa cổ họng của cô ta chảy ra thứ chất lỏng màu đỏ đậm, từng giọt nhỏ xuống mu bàn tay anh ta.
“Không cứu em?”
Âm thanh ấy tựa hồ phát ra từ vết thương giữa cần cổ.
Toàn thân lạnh buốt, anh ta chỉ biết nhắm nghiền hai mắt, sợ nhìn thấy hai hốc mắt sắp nứt toác của Kim Ngọc Tiên. Sự phẫn nộ và tiếng kêu khóc của cô ta như hòa cả vào đôi bàn tay ấy, vết thương ấy.
“Tôi đâu phải người hại em, sao lại đến tìm tôi?” Anh ta không nhịn được lên tiếng phản kháng, nhưng lại bị một giọng nói chặn đứng.
“Tỉnh dậy đi mà!”
Đường Huy choàng tỉnh, mở trừng mắt, nhận ra chủ nhân của giọng nói vừa rồi là Thượng Quan Giác Nhi, lòng bàn tay tức thì trào lên một luồng khí ấm.
“Anh ngủ mê nói mớ đấy, có cần uống ngụm trà cho tĩnh tâm không?”
Anh ta nhận lấy ly trà nàng đưa, nàng lại nhanh chóng quay người đi, tiếp tục soi gương kẻ mày, xóa rồi lại kẻ, kẻ rồi lại xóa, cứ thế lặp đi lặp lại.
Còn anh ta đã lạc lối trước dung nhan với hai hàng lông mày lúc nhẵn thín lúc cong cong duyên dáng trong gương, mơ hồ đem Thượng Quan Giác Nhi tưởng tượng thành oan hồn trong mơ.
Chẳng qua vào giây phút cuối trước khi xảy ra chuyện, Kim Ngọc Tiên đang cùng anh ta đại chiến trên bàn mạt chược…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tarot-la-bai-de-ngo/407648/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.