Dù là đám tang, nhưng Đường Huy vẫn lấy làm kinh ngạc trước bầu không khí nặng nề ở đây. Nếu phải dùng một từ để miêu tả thì “căng thẳng” có lẽ là đúng hơn “thương tiếc”. Ai nấy đều sợ sệt như tai họa sắp ập tới, ăn uống từ tốn thận trọng, như thể chỉ cần thể hiện không khéo sẽ rước ngay họa sát thân. Hôm nay Bách Lạc Môn đóng cửa, bày tiệc ở ngay giữa sàn nhảy to oành, nên đông người đến đâu cũng vẫn cứ thấy trống hoác, còn có cảm giác lạnh lẽo sao đó.
Đường Huy đồng thời cũng phát hiện, Hình Chí Cương ngồi ghế trên hình như không hề động đũa, chỉ nhấp đôi ngụm rượu trắng, kính một vòng khách khứa theo bàn, nói mấy lời thương tiếc khô khan đơn điệu, tuy vẻ đau thương lồ lộ bất thường, nhưng các ngón tay vẫn không ngừng mân mê chiếc nhẫn bạch kim đeo ở ngón út. Có thể do ông chủ không mấy mặn mà, đám người dưới vì thế cũng im lìm theo, từ các bàn tiệc chỉ phát ra tiếng đũa bát va chạm vào nhau lách cách cũng tiếng nhai nuốt khe khẽ. Đường Huy ngồi bên cạnh Mễ Lộ Lộ, quan sát phản ứng của cô ta rõ nhất. Từ lúc Hình Chí Cương đọc điếu văn tới khi chúc rượu, cô ta đều quay đầu ngược lại hướng gã, không hề che dấu sự chán ghét của mình dành cho ông chủ, đến khi ông ta đứng dậy tự phạt mình một chén rồi nói “Có việc đi trước”, cô ta mới thở phào một hơi, lấy khăn tay quệt vệt son đỏ lem ra khóe miệng.
Hình Chí Cương vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tarot-la-bai-de-ngo/407678/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.