Húc Tử đã suýt chết hai lần, vì vậy gã chẳng còn xa lạ gì với cái chết, cũng như thấm thía đạo lý chết còn dễ chịu hơn là đau đớn, thế nên hiện giờ điều gã sợ hãi nhất không phải mất mạng, mà là thể xác bị giày vò gấp bội. Các ngón tay đã bị chặt như vẫn còn nguyên đó, gã thường xuyên ngỡ rằng chúng vẫn có thể cử động theo ý mình, chỉ là có chút chậm chạp. Chỉ khi xác nhận bằng mắt, nhìn rõ vết thương được băng bó qua quýt trên bàn tay, gã mới thấy bất lực tột độ.
Gốc ngón tay bị chặt vẫn đang chảy máu, gã có thể cảm nhận được từng giọt sinh mệnh tí tách chảy đi, điều này khiến gã ít nhiều thấy mừng, bởi cuối cùng gã cũng được giải thoát, vĩnh biệt tình cảnh đói rách lang bạt. Trước vô vàn cửa ải nghìn cân treo sợi tóc, ngoài khao khát cầu sống, sâu trong đáy lòng gã lúc nào cũng xuất hiện ý nghĩ “hay là buông xuôi ở đây”, tiếp đó gã bắt đầu nghi ngờ về ý nghĩa sinh tồn của bản thân, rốt cuộc cuộc đời nát vụn này có còn đáng để sống qua ngày không? Bàn tay lạnh ngắt của ông giáo tựa hồ vẫn luôn áp lên vầng trán ướt đẫm của gã, giúp cơ thể nóng hầm hập vì sốt cao của gã tạm thời bình lặng lại.
Nhưng quyết tâm cầu chết của Húc Tử dường như chẳng hề dao động chút nào. Gã không hồi tưởng lại nửa quãng đời trước, bởi đó đều là những chuyện dĩ vãng chẳng đáng nhớ lại, dù cho có chút gì đó gọi là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tarot-la-bai-de-ngo/407693/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.