Buổi tối, Trần quốc công đang trên đường từ phủ của Từ Đại nhân về phủ của mình.
Đoạn đường cũng không xa nhưng lại khá hẻo lánh, trời thì cũng đã tối. Bỗng nhiên, một bọn người bịt kín mặt mũi từ đâu đó lao ra.
Bọn họ chẳng nói gì mà cứ thẳng tay chém giết những người hầu hạ Trần quốc công. Và mục tiêu tiếp theo đó chính là ông ấy.
Hai phe đều lấy kiếm ra để chém giết nhau nhưng bên Trần quốc công ít người hơn bên bọn họ.
Thuộc hạ thân cận nhất của Trần quốc công vội vàng kéo ông ấy đi chạy sang một hướng khác. Còn một số người còn lại thì ở đó chặn bọn người đó lại.
Hai người chạy ngược lại phía phủ của Từ Đại nhân. May là cũng chưa đi khỏi phủ đó bao xa.
Vì tuổi già sức yếu, Trần quốc công thực sự chạy không nổi nhưng vẫn phải cố gắng đi. Một lát sau, họ đến trước cổng của phủ Từ đại nhân.
Hai tên lính gác cúi đầu chào và hỏi:"Quốc công! Ngài đi rồi còn quay lại?"
Thuộc hạ của Trần quốc công nói:"Mau mở cửa cho quốc công vào! Sau đó, đóng luôn cửa lại! Ở ngoài có nguy hiểm!"
"Vâng!"
Trần quốc công vào gặp lại Từ đại nhân. Từ đại nhân cũng khá ngạc nhiên, không phải ông ấy vừa mới đi hay sao? Sao mà còn quay lại làm gì? Từ đại nhân mới cúi đầu hỏi:"Quốc công, ở ngoài có chuyện gì hay sao? Hay ngài vẫn còn chuyện gì nói với ta?"
"Mau mau, lấy cho ta mực và giấy. Ta cần viết một bức thư gấp! Ta có dự cảm không lành!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tat-ca-chi-la-lua-doi/1079274/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.