Đến khi Diệp Linh Lang lại rơi xuống đất, nàng thấy được một vòng không gian mà xung quanh bên ngoài đều tối đen không rõ, ở đây cắm đầy thủy tinh màu trắng và xanh, mỗi cột thủy tinh tản ra ánh sáng rất dịu nhưng lại đem toàn bộ trong không gian trong vòng đều chiếu sáng rõ ràng.
Ở trước mặt nàng có một hồ sen rất lớn, trong hồ đang mọc những đóa sen màu xanh rất xinh đẹp, trên cánh hoa không ngừng có chút đóm sáng tỏa ra, thoạt nhìn vô cùng thánh khiết.
Mà lúc này nàng cũng chú ý tới, ở trong không gian kỳ lạ này linh khí nhiều đến mức gần như có thể hóa thành chất lỏng nhỏ giọt xuống, nơi này giống như là một linh trì rộng lớn.
Nàng còn chưa bao giờ gặp qua linh khí nhiều như vậy, ngay cả đêm qua khi ăn quả Xích Diễm linh khí tràn ra cũng kém xa nơi này, sung túc đến mức nàng hận không thể tại chỗ ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Nhưng lúc này, nàng nhìn đến máu của mình đang vị vây lại bay vào bên trong hồ sen, bay lên trên một đóa hoa sen lớn nhất, đẹp nhất ở giữa.
Cũng vì vậy Diệp Linh Lang mới nhìn thấy, bên trong đóa sen kia hình như có một vật nho nhỏ màu đen đang nằm.
Chỉ thấy chỗ máu kia chậm rãi tới gần, sau đó chui vào trong miệng của vật nhỏ kia.
Đến khi tất cả máu đều đút xong, vật nhỏ kia mới động đậy một chút, thân thể đang cuộn tròn giãn ra.
Một khắc đó, Diệp Linh Lang nhìn đến không chớp mắt.
Vật nhỏ đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tat-ca-phan-dien-deu-hac-hoa-chi-co-su-muoi-la-hai-huoc/1342577/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.