Vậy còn Lục Hằng?
Lúc này nàng càng không hiểu tại sao mình lại bị Lục Hằng đưa đến một buổi tiệc như thế này, và hắn ta tham gia buổi tiệc này để làm gì.
Đang suy nghĩ, nàng thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trên một chiếc thuyền hoa. Lục Hằng chỉ mặc một chiếc áo trong rộng thùng thình, bước ra với dáng vẻ loạng choạng. Hắn ta suýt ngã, liền có hai cô nương trẻ ăn mặc không giống nha hoàn đỡ lấy.
Lục Hằng đưa tay ôm chặt một cô nương vào lòng. Nàng thấy rõ mồn một bàn tay hắn ta đặt mạnh lên chỗ nhạy cảm của cô nương. Sau đó, cô nương cười khúc khích dựa vào vai hắn.
Nàng đứng c.h.ế.t lặng tại chỗ, một luồng khí lạnh chạy từ lòng bàn chân lên tận đỉnh đầu, những ngón tay buông thõng bên hông vô thức co quắp lại, nắm chặt lấy vạt váy.
Đôi mắt ngập tràn sự khó tin, cuối cùng cũng không kìm được mà đỏ hoe.
Trên xe ngựa trở về phủ, Lục Hằng say mèm bất tỉnh nhân sự, tiếng ngáy to như sấm, vừa khéo che lấp tiếng khóc thút thít yếu ớt bên trong xe.
Không gian chật hẹp kín mít tràn ngập mùi rượu nồng nặc, xen lẫn trong mùi hương gay mũi đó là một mùi hương nữ nhi thoang thoảng, nhưng không phải là mùi hương của nàng, mà là từ người Lục Hằng tỏa ra.
Cảnh tượng ở bờ sông lúc nãy đã nói lên tất cả những gì xảy ra ở Kim Hồ đêm nay. Nàng ăn mặc tỉ mỉ đến dự tiệc, hóa ra chỉ là để che đậy cho hành vi phóng đãng của Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tau-tau-hay-o-ben-ta-di/1717441/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.