” Ta yêu em, yêu chính em. Cho dù em thích Muggle, ghét Tử thần thực tử, em không đồng ý với cách làm của ta. Ta chưa bao giờ đem em và hắn lẫn lộn nhau.” Bởi vì vốn là cùng một người, Voldemort thầm nghĩ. ” Ta chưa bao giờ xem em là kẻ thay thế, địa vị của em và hắn trong lòng ta giống nhau. Đừng đem bản thân mình đánh đồng với những kẻ kia, đó là sỉ nhục chính em, càng sỉ nhục ta. Sự tốt bụng của em, sự bình tĩnh, kiên trì của em, làm ta thật sự yêu em. Ta thề, ta vĩnh viễn yêu em, vĩnh viễn ở bên cạnh em.”
Nagini đã sớm tránh ra, để Voldemort có thể ôm lấy Harry, vỗ nhẹ vào lưng cậu, dỗ dành cậu. Một bên thật cẩn thận tỏ rõ tấm lòng của mình, sợ mình nói cái gì không tốt, Harry lại khóc. Quen biết đã hơn một năm nay, đây là lần đầu tiên Harry biểu hiện yếu ớt như thế trước mắt hắn, khiến hắn đau lòng không thôi. Hắn giận chính mình, không phải không biết Harry không có kinh nghiệm trong vấn đề tình cảm, tuy thực lực xuất sắc nhưng cũng chỉ là cậu bé chưa trưởng thành, còn những người kia thì đầy thủ đoạn đấu đá nhau, làm sao yên tâm để bọn họ xuất hiện trước mặt Harry chứ? Bị biểu hiện thành thục của Harry làm mơ hồ, nên luôn xem Harry là người đứng ngang với chính mình, lại quên cho dù Harry biết yêu ở tuổi này, cũng chỉ là tình cảm lưu luyến, chứ chưa biết đến mặt kia của tình yêu. Lần này nếu không phải Jim và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-cua-ta-xuyen-qua-toc-den-cua-nguoi/938001/quyen-1-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.