Nhóm học sinh rời đi, chỉ còn lại có Voldemort cùng Harry.
Voldemort cảm thấy hứng thú cầm lấy một con nhện chết thê thảm lên, còn quan sát thật cẩn thận, ” Rất thú vị, Harry, rất thú vị. Rất khó tin rằng pháp thuật kết hợp với những thứ của Muggle lại có hiệu quả lớn như vậy.”
” Đúng vậy, cho nên Muggle không phải là kẻ vô dụng.”
Voldemort quay đầu, nhẹ nhàng cười, ” Bảo bối, mục đích của em đã đạt được. Từ lúc sử dụng thần chú Comatose Reductor, ta đã bị pháp thuật này hấp dẫn, vì cái này, ta sẽ bảo tồn và xúc tiến phát triển khoa học kĩ thuật của Muggle.”
Harry thở dài nhẹ nhõm một hơi,” Ta chỉ không muốn văn minh của Muggle bị hủy diệt.”
” Em chứng minh nó hữu dụng, như vậy nó sẽ tồn tại.”
Harry chờ đợi, thế nhưng Voldemort chỉ cùng cậu thảo luận cơ sở vật lí và hóa học để hình thành pháp thuật mới, không đề cập đến mặt khác. Cậu thật sự nhẫn nại không được hỏi: ” Ngươi không hỏi vì sao ta biết được pháp thuật này sao?”
Voldemort khơi mi, ” Vì sao phải hỏi? Thời điểm ta nên biết, em hiển nhiên sẽ nói cho ta.”
“…… Đúng vậy, có một ngày ta sẽ nói toàn bộ cho ngươi.”
Thứ sáu, đến phiên Slytherin luyện tập Quidditch. Dưới ánh mặt trời đầu thu, cưỡi Tia Chớp, Harry khoái hoạt như con chim nhỏ. Đã rất lâu cậu không chơi Quidditch, cậu yên lặng nhẩm tính, đã bao nhiêu năm cậu không tham gia loại vận động khiến cảm xúc dâng tràn bừng bừng phấn chấn như thế này. Tại Hogwarts sáu năm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-cua-ta-xuyen-qua-toc-den-cua-nguoi/938055/quyen-1-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.