Hai người bọn họ sau khi nghe ta kiến nghị mới thôi tranh cãi.
Một người nhìn hằm hằm đối phương, người còn lại cảm thấy không còn chút thể diện nào nữa, lúc này ăn ý cùng nhau rời đi.
Mà Lý ma ma và Thiên Chỉ dường như chỉ muốn bổ não ta ra làm đôi, hoặc một chưởng đánh cho ta tỉnh ngộ.
“Sao vương phi lại hồ đồ như vậy? Mục Dao kia vừa nhìn đã biết có mưu đồ bất chính với vương gia, lão thần ta nhìn không nổi.”
“Vậy nên, sao vương phi không thuận theo vương gia, để nàng ta theo người làm nha hoàn, để nô tì dạy dỗ nàng ta thật tốt.”
“Vương phi……”
Không nghe không nghe, Vương Bát tụng kinh.
Ta mới là người không muốn để Mục Dao ở trong phòng ấy, để ngày ngày hai người bọn họ lại diễn vở kịch cẩu huyết cho ta xem à?
Bất luận Lý ma ma và Thiên Chỉ từ khuyên bảo hết lời đến đe dọa, ta đều trưng ra biểu cảm hờ hững không quan tâm phải trái, cuối cùng bọn họ nói đến khô cả cổ, cuối cùng cũng tự bỏ cuộc.
Ngày tháng cứ thế trôi đi, chẳng mấy chốc đã qua hơn hai tháng, những tháng ngày này ta ngoài tích lũy tiền thì còn ngồi nghe đám nha hoàn tán ngẫu.
Có lẽ chỉ số IQ của một nữ nhân đang yêu là con số không.
Không có ta quấy rầy, tình cảm của cặp nam nữ chính ngày một thâm sâu.
Giờ Mục Dao không có ý định nhập vào Hoa phủ, ta tạm thời không có mối đe dọa về tính mạng.
Chỉ nguyện những ngày sau bọn họ có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-duyen-hoa/407947/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.