"Đông" một tiếng, Phong Sơ Tuyết giống như là bị người ta gõ cho một cái, nàng đỏ mặt, nũng nịu nói: “Tây Môn Bất Hồi, ngươi nghiêm chỉnh cho ta!”
“Ta rất nghiêm chỉnh!” hắn cố gắng bày ra bộ dáng cùng người ta nói chuyện công.
“Ngươi nghiêm chỉnh ở chỗ nào?” cười gian tới như vậy.
“Ta thật sự rất là nghiêm túc!” thật khiến cho người ta than thở, tại sao hắn nói thật mà nàng lại không tin đây?
Phong Sơ Tuyết ngắm nhìn hắn thêm vài lần, mới chậm rãi nói: “Ngươi yêu thích ta, không có nghĩa là ngươi có thể hôn trộm ra” Nàng trách móc.
“Được!” hắn biết điều đồng ý.
“Về sau không cho phép ngươi lại như vậy!”
“Được!”
“Ngoan ngoãn như vậy?” Nàng hoài nghi, đây là lần thứ nhất nàng nói gì hắn cũng nghe theo, nàng không phải nên nhân cơ hội này thay mình chiếm thêm chút tiện nghi đây?
“Dĩ nhiên, bởi vì ta sợ nàng tức giận!” thật ra thì hắn cũng biết, nếu như nàng thật sự giận hắn, mới vừa rồi sẽ không thay hắn giải vây, mà hắn đột nhiên hôn nàng là do hắn có lỗi trước.
“Vậy tại sao trước kia khi ta tức giận ngươi lại không sợ?”
“Bởi vì khi đó ta không để ý tới thua thiệt!”
Được rồi, coi như hắn nói cũng êm tai. Chỉ là… nàng lại nghĩ tới một chuyện khác rồi.
“Ngươi không phải nhìn thấy cô nương nhà ai cũng thân thiết như vậy chứ?” nàng hoài nghi hỏi.
“Nàng cho ta là ngườitùy tiện tới như vậy sao?” hắn gõ đầu nàng một cái “Mắt của ta rất cao, nàng cho rằng bất kỳ ai ta cũng tùy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-mon-bach-ho/495308/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.