Web lái xe dọc phố và dừng lại trước cửa nhà mẹ anh. Anh vẫn không biết phải làm gì với ngôi nhà nữa. Bán ngôi nhà có nghĩa là anh sẽ phải sửa chữa lại nó, và tất nhiên là anh sẽ phải tự làm, vì tài khoản ngân hàng của Web không còn đủ cho anh thuê nhân công chuyên nghiệp. Nhưng quan trọng nhất là anh không hề muốn xiết lại một chiếc bản lề hay thay mới một tấm ván lớp nào của nơi này.
Web quay lại đây vì anh chợt nhớ ra là nếu ở lại trang trại nhà Canfield một thời gian anh sẽ cần thêm quần áo. Lúc này anh vẫn chưa muốn quay lại nhà mình. Rất có thể cánh phóng viên vẫn rình rập quanh đó. Tuy nhiên, anh cũng vẫn để một ít quần áo ở nhà mẹ mình. Vả lại, anh cũng muốn cất lại chiếc hộp chứa đựng những thông tin về cuộc đời Harry Sullivan lên căn gác xép. Với cuộc sống lang thang lúc này, Web không muốn chiếc hộp bị thất lạc. Anh cũng không biết chắc phải làm gì với cha mình bây giờ nữa. Anh có nên gọi điện đến nhà tù không? Liệu đó có phải là nơi để anh xây dựng lại mối quan hệ với ông già mình? Nhưng nhiều khả năng là sau ngần ấy năm, rất có thể Harry đang sắp chết trong tù. Rất có thể đây là cơ hội cuối cùng của Web. Kể ra cũng thật nực cười khi việc suýt chết vì một quả bom cài trong điện thoại có thể khiến con người ta thay đổi thứ tự ưu tiên trong danh sách những việc cần làm của mình.
Dòng suy tưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-sung-cuoi-cung/1182000/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.