Mấy ngày nay Lý Kha rất buồn bực. Hắn phải vùi đầu vào học đánh mạt chược. Mặc dù trò chơi trí lực rất thịnh hành của người Hoa này rất đơn giản, nhưng Lý Kha học mãi vẫn không xong. Có lẽ do lòng hắn rất rối loạn, mắt thấy ngày bị ngân hàng hối thúc nộp tiền nợ càng lúc càng cận kề, hắn sao có thể không buồn bực cho được.
Người mà phiền muộn trong lòng tất sẽ bấn loạn, bấn loạn thì sẽ không thể tập trung sức chú ý. Huống chi dạy hắn đánh mạt chược lại là một mĩ nữ khiến hắn mất hồn.
"Hân Viện, vì sao lại muốn anh học chơi mạt chược?" Lý Kha hỏi. Ánh mắt gã chằm chằm nhìn vào chỗ phồng lên trước ngực Tống Hân Viện. Đáng tiếc y phục trên người Tống Hân Viện có màu thật đậm, rất giản dị, cho nên chỗ có thể nhìn thấy được không nhiều. Song Lý Kha không thể nào quên được trong bộ y phục giản dị kia có một thân thể khiến nam nhân điên cuồng.
"Vốn còn chưa thể nói cho anh biết nguyên nhân, mặc dù anh đã hỏi đến mười lăm lần. Có điều, hôm nay em có thể cho anh biết, bởi vì Dung An Dao chuyên chơi mạt chược" Tống Hân Viện kéo kéo chiếc váy màu xám lạnh nhạt nói. Nàng phát hiện ánh mắt Lý Kha lại không thành thật.
"Hả? Chẳng lẽ em sắp xếp để anh gặp mặt Dung An Dao?" Lý Kha lại hỏi. Hắn luôn cảm thấy Tống Hân Viện khiến người ta không sao đoán nổi. Vì lẽ đó cho dù hắn là một nam nhân khỏe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-uyen-mi-anh/479328/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.